Trong bối cảnh thế giới đang đối mặt với những biến động phức tạp và các cuộc xung đột địa chính trị liên tục định hình lại trật tự toàn cầu, mà điển hình là tình hình căng thẳng ở Ukraine, khái niệm “chủ nghĩa dân tộc” (nationalism) lại trở thành một chủ đề nóng hổi hơn bao giờ hết. Từ những cuộc đấu tranh giành độc lập dân tộc trong quá khứ đến các sự kiện kịch tính trên trường quốc tế hiện nay, chủ nghĩa dân tộc luôn đóng một vai trò trọng yếu, định hình vận mệnh của các quốc gia và các mối quan hệ.
Vậy, chủ nghĩa dân tộc thực sự là gì, nó đã hình thành và phát triển ra sao, và làm thế nào để hiểu được những biểu hiện phức tạp của nó trong các cuộc xung đột hiện đại như ở Ukraine? Hiểu Triết sẽ cùng bạn đi sâu tìm hiểu để có cái nhìn toàn diện và khách quan nhất về khái niệm này thông qua bài viết dưới đây.
Chủ Nghĩa Dân Tộc Là Gì? Giải Mã Một Khái Niệm Phức Hợp Về Bản Sắc Và Quốc Gia

Khái niệm “chủ nghĩa dân tộc” (nationalism) thường được dùng để chỉ một ý thức hệ và phong trào chính trị dựa trên niềm tin rằng dân tộc nên đồng nhất với nhà nước. Nó không chỉ là lòng yêu nước đơn thuần mà còn bao hàm các yếu tố sâu sắc hơn về bản sắc, ý thức hệ và sự gắn kết của một cộng đồng dân tộc. Để hiểu rõ hơn về khái niệm chủ nghĩa dân tộc, chúng ta cần nhìn nhận nó từ nhiều góc độ khác nhau.
Định nghĩa cốt lõi và sự khác biệt với lòng yêu nước chân chính
Theo định nghĩa học thuật, chủ nghĩa dân tộc là một nguyên tắc chính trị khẳng định sự phù hợp giữa đơn vị chính trị và đơn vị quốc gia. Nó đại diện cho niềm tin rằng mỗi dân tộc nên có quốc gia của riêng mình. Trong khi đó, lòng yêu nước là tình cảm gắn bó, yêu mến và trung thành của cá nhân đối với đất nước mình.
Lòng yêu nước thường là một biểu hiện tích cực, cốt lõi của chủ nghĩa dân tộc lành mạnh. Tuy nhiên, không phải mọi hình thái của chủ nghĩa dân tộc đều tích cực; nó có thể bị biến tướng thành các hình thức cực đoan. Nguồn gốc của khái niệm “dân tộc” gắn liền với sự hình thành các quốc gia dân tộc hiện đại, bắt đầu từ thế kỷ 18 với sự suy yếu của các đế chế và sự trỗi dậy của các quốc gia-nhà nước. Đây là một quá trình lịch sử phức tạp, nơi các yếu tố ngôn ngữ, văn hóa, lãnh thổ và lịch sử chung dần kết tinh thành ý thức về một cộng đồng dân tộc thống nhất.

Các dạng thức và sắc thái biểu hiện của chủ nghĩa dân tộc trên thế giới
Chủ nghĩa dân tộc biểu hiện dưới nhiều dạng thức và sắc thái khác nhau tùy thuộc vào bối cảnh lịch sử, văn hóa và chính trị. Hai dạng thức phổ biến nhất là chủ nghĩa dân tộc công dân và chủ nghĩa dân tộc sắc tộc. Chủ nghĩa dân tộc công dân dựa trên các giá trị và quyền công dân, nơi mọi cá nhân thuộc về một quốc gia đều là công dân bình đẳng, không phân biệt nguồn gốc. Ngược lại, chủ nghĩa dân tộc sắc tộc nhấn mạnh yếu tố nguồn gốc, chủng tộc, ngôn ngữ, tôn giáo hoặc truyền thống dân tộc chung, đôi khi dẫn đến sự loại trừ những người không thuộc nhóm sắc tộc đó.
Bên cạnh đó, còn có chủ nghĩa dân tộc nhà nước, nơi quyền lực nhà nước đóng vai trò chủ đạo trong việc định hình và củng cố ý thức dân tộc. Chủ nghĩa dân tộc lãng mạn lại khám phá vai trò của văn hóa, lịch sử dân tộc, huyền thoại và các biểu tượng trong việc kiến tạo nhận thức về dân tộc. Ngoài ra, còn tồn tại các hình thái khác như chủ nghĩa dân tộc văn hóa (ưu tiên bảo tồn di sản văn hóa) và chủ nghĩa dân tộc kinh tế (tập trung vào lợi ích kinh tế quốc gia, như các chính sách bảo hộ).
Chủ Nghĩa Dân Tộc Nga Và Tuyên Bố Về “Lãnh Thổ Lịch Sử”

Tình hình căng thẳng ở Ukraine là một minh chứng rõ nét và đau lòng về cách chủ nghĩa dân tộc có thể bị thao túng và leo thang thành xung đột vũ trang quy mô lớn, gây ra hậu quả thảm khốc cho con người và sự ổn định khu vực.
Tư tưởng “nước Nga lịch sử” và sáp nhập Crimea (2014)

Để hiểu được cuộc xung đột này, cần xem xét vai trò của tư tưởng “nước Nga lịch sử” trong chính sách của Kremlin. Tư tưởng này khẳng định một khu vực địa lý rộng lớn, bao gồm cả Ukraine, là một phần không thể tách rời của lịch sử dân tộc và văn hóa Nga. Việc sáp nhập Crimea vào năm 2014 được biện minh phần lớn dựa trên luận điểm này, cho rằng Crimea là “lãnh thổ lịch sử” của Nga và cần được “tái thống nhất” với Tổ quốc.
Điều này phản ánh một dạng chủ nghĩa dân tộc Đại Nga hay còn gọi là irredentism – một phong trào chính trị muốn lấy lại những vùng đất được cho là đã mất, hoặc đưa những người cùng sắc tộc ở nước ngoài về dưới sự cai trị của mình. Luận điểm này được củng cố bằng việc nhấn mạnh ngôn ngữ (tiếng Nga), tôn giáo (Chính thống giáo), và các huyền thoại dân tộc chung như những yếu tố kiến tạo nên một bản sắc chung vượt ra ngoài biên giới quốc gia hiện tại.
Chính nghĩa theo quan điểm Kremlin: “bảo vệ dân tộc Nga ở nước ngoài”

Từ góc độ của Kremlin, cuộc chiến được miêu tả là một chiến dịch “bảo vệ dân tộc Nga ở nước ngoài” khỏi các mối đe dọa từ bên ngoài và một chính phủ được cho là “không hợp pháp” ở Ukraine. Quan điểm này sử dụng chủ nghĩa dân tộc như một công cụ để hợp pháp hóa hành động quân sự, dựa trên giả định rằng Nga có trách nhiệm đạo đức và lịch sử phải bảo vệ cộng đồng nói tiếng Nga. Tuy nhiên, đây là một ví dụ rõ ràng về việc chủ nghĩa dân tộc bị chính trị hóa và có thể dẫn đến hành động bành trướng, xâm phạm chủ quyền quốc gia của nước khác.
Ukraine Và Khát Vọng Dân Tộc Độc Lập
Trong khi đó, Ukraine cũng có một dòng chảy mong muốn độc lập dân tộc mạnh mẽ, không ngừng củng cố bản sắc và ý chí tự quyết dân tộc của mình. Cuộc xung đột đã trở thành một bài kiểm tra cam go cho sự kiên cường của dân tộc này.
Độc lập dân tộc Ukraine: Từ Liên Xô đến khát vọng châu Âu hóa

Chủ nghĩa dân tộc Ukraine đã phát triển mạnh mẽ sau khi Liên Xô tan rã, với mục tiêu xây dựng một quốc gia độc lập và có chủ quyền, thoát khỏi ảnh hưởng của Nga và hướng tới châu Âu. Ngôn ngữ (tiếng Ukraine), các biểu tượng quốc gia (quốc kỳ, quốc ca), và di sản lịch sử được sử dụng mạnh mẽ trong việc kiến tạo và củng cố bản sắc quốc gia này.
Sự kiện Maidan và khát vọng hội nhập châu Âu càng thúc đẩy mạnh mẽ ý thức về một dân tộc riêng biệt, có quyền tự lựa chọn con đường phát triển của mình. Điều này đã tạo nên một tinh thần tự quyết dân tộc mạnh mẽ, đóng vai trò quyết định trong việc huy động toàn dân chống lại sự xâm lược.
Tinh thần “tự quyết dân tộc” trong chiến tranh và vai trò của các biểu tượng
Trong chiến tranh Ukraine với Nga, tinh thần “tự quyết dân tộc” của người dân Ukraine trở nên rõ nét hơn bao giờ hết. Các biểu tượng như quốc kỳ Ukraine không chỉ là một lá cờ, mà là một biểu tượng mạnh mẽ của sự kháng cự, đoàn kết dân tộc, và quyết tâm bảo vệ độc lập. Truyền thông cũng đóng vai trò then chốt trong việc duy trì và khuếch đại tinh thần này, giúp người dân Ukraine gắn kết và duy trì niềm tin vào việc bảo vệ Tổ quốc. Cuộc chiến trở thành một cuộc đấu tranh để bảo vệ căn tính dân tộc và chủ quyền quốc gia.

Tác Động Hai Mặt Của Chủ Nghĩa Dân Tộc: Từ Sức Mạnh Đoàn Kết Đến Nguy Cơ Xung Đột
Từ hai góc độ nhìn nhận bên trên, có thể nói chủ nghĩa dân tộc giống như con dao hai lưỡi, có thể là động lực mạnh mẽ cho sự phát triển và đoàn kết, nhưng cũng tiềm ẩn nguy cơ gây ra những hệ quả tiêu cực, thậm chí là xung đột. Việc hiểu rõ tác động của chủ nghĩa dân tộc là điều cần thiết để phát huy mặt tích cực và hạn chế mặt tiêu cực.
Những tác động tích cực và vai trò xây dựng của chủ nghĩa dân tộc
Khi được định hướng đúng đắn, chủ nghĩa dân tộc có thể trở thành nguồn sức mạnh to lớn. Nó thúc đẩy đoàn kết dân tộc, tạo nên ý chí tự cường và khả năng huy động toàn bộ nguồn lực để đối phó với thách thức. Trong lịch sử, chủ nghĩa dân tộc đã là nền tảng cho sự hình thành và phát triển của nhiều quốc gia dân tộc hiện đại, giúp họ giành lấy độc lập và chủ quyền quốc gia.
Nó còn góp phần bảo vệ và củng cố an ninh quốc gia trước các mối đe dọa từ bên ngoài. Hơn nữa, chủ nghĩa dân tộc lành mạnh còn có vai trò quan trọng trong việc gìn giữ và phát huy bản sắc văn hóa, di sản dân tộc, tạo nên niềm tự hào và sự khác biệt của mỗi dân tộc trên trường quốc tế.
Hệ quả tiêu cực và thách thức của chủ nghĩa dân tộc cực đoan trong thế kỷ 21
Ngược lại, khi chủ nghĩa dân tộc bị đẩy đến cực đoan, nó có thể gây ra những hậu quả nghiêm trọng. Chủ nghĩa dân tộc cực đoan và chủ nghĩa sô vanh dẫn đến phân biệt đối xử, bài ngoại, và có thể gây ra xung đột sắc tộc hoặc mâu thuẫn nội bộ trong các quốc gia đa dân tộc. Nó thường đi kèm với chủ nghĩa dân túy, nơi các nhà lãnh đạo khai thác tình cảm dân tộc để đạt được các mục tiêu chính trị tiêu cực, gây chia rẽ và bất ổn xã hội.
Trong quan hệ quốc tế, chủ nghĩa dân tộc cực đoan có thể trở thành rào cản lớn cho hợp tác đa phương và giải quyết các vấn đề toàn cầu. Khi lợi ích quốc gia bị đặt lên trên tất cả một cách mù quáng, nó có thể dẫn đến căng thẳng ngoại giao, chạy đua vũ trang và thậm chí là chiến tranh.
Chủ Nghĩa Dân Tộc Cực Đoan Và Hậu Quả Toàn Cầu
Cuộc xung đột ở Ukraine là một minh chứng sống động về việc khi chủ nghĩa dân tộc bị chính trị hóa và đẩy đến cực đoan, nó có thể biến từ một động lực xây dựng thành nguồn gốc của những thảm kịch.
Tác động đến NATO, EU và cấu trúc an ninh quốc tế

Cuộc chiến này cho thấy một bài học rõ ràng: khi chủ nghĩa dân tộc không còn là lòng yêu nước thuần túy mà bị thao túng bởi các nhà lãnh đạo để phục vụ mục đích chính trị, nó có thể châm ngòi cho các cuộc xung đột nghiêm trọng. Sự kết hợp giữa dân tộc chủ nghĩa và chủ nghĩa bành trướng sẽ dẫn đến sự mất ổn định khu vực nghiêm trọng. Điều này đe dọa không chỉ các quốc gia liên quan mà còn toàn bộ cấu trúc an ninh quốc tế.
Xung đột Ukraine đã có những tác động sâu rộng đến NATO, Liên minh châu Âu (EU) và cấu trúc an ninh quốc tế. Nó đã thúc đẩy sự đoàn kết chưa từng có trong NATO, đồng thời buộc EU phải xem xét lại chính sách an ninh và năng lượng của mình. Cuộc chiến này cũng làm nổi bật những lỗ hổng trong hệ thống pháp luật và trật tự quốc tế, đồng thời đặt ra câu hỏi lớn về vai trò của các tổ chức quốc tế trong việc ngăn chặn và giải quyết xung đột.
Khả năng lan rộng: Trỗi dậy dân tộc chủ nghĩa ở các quốc gia khác
Một trong những hậu quả đáng lo ngại nhất là khả năng lan rộng của chủ nghĩa dân tộc cực đoan sang các khu vực khác. Cuộc xung đột có thể khuyến khích sự trỗi dậy của các phong trào dân tộc chủ nghĩa tương tự ở các quốc gia có tranh chấp lãnh thổ hoặc mâu thuẫn sắc tộc tiềm ẩn, đe dọa sự ổn định toàn cầu.
Tương Lai Của Chủ Nghĩa Dân Tộc: Tiếp Tục Bảo Vệ Hay Vượt Qua Biên Giới?
Trong một thế giới phẳng hơn, nơi toàn cầu hóa diễn ra mạnh mẽ, chủ nghĩa dân tộc không hề biến mất mà thay đổi hình thái, đối mặt với những thách thức mới nhưng cũng mở ra nhiều cơ hội.
Sự trỗi dậy của công nghệ thông tin và giao lưu văn hóa quốc tế đã đặt ra câu hỏi về tương lai của chủ nghĩa dân tộc. Liệu nó có thể tồn tại và phát triển trong một thế giới ngày càng kết nối? Câu trả lời là có, nhưng có thể dưới những hình thức khác. Thay vì là một rào cản, chủ nghĩa dân tộc có thể chuyển mình để tập trung vào việc bảo tồn bản sắc văn hóa độc đáo và thúc đẩy lợi ích quốc gia thông qua hợp tác, thay vì đối đầu.
Cân bằng giữa tự quyết dân tộc và hợp tác quốc tế
Thách thức lớn nhất là làm thế nào để cân bằng giữa quyền tự quyết dân tộc của mỗi quốc gia với nhu cầu hợp tác quốc tế để giải quyết các vấn đề chung. Các vấn đề như biến đổi khí hậu, dịch bệnh toàn cầu, và khủng bố không thể được giải quyết bởi một quốc gia đơn lẻ, đòi hỏi sự chung tay của cả thế giới. Điều này đòi hỏi các quốc gia phải phân biệt rõ giữa lòng yêu nước, chủ nghĩa dân tộc (lành mạnh) và chủ nghĩa bài ngoại hoặc chủ nghĩa sô vanh (tiêu cực).
“Quốc gia trong thế giới đa cực”: Thách thức mới của bản sắc
Trong bối cảnh thế giới đang tiến tới một “thế giới đa cực”, với sự trỗi dậy của nhiều trung tâm quyền lực, định nghĩa về dân tộc sẽ tiếp tục đóng vai trò quan trọng trong việc định hình quan hệ quốc tế. Các quốc gia sẽ phải tìm cách khẳng định bản sắc và chủ quyền của mình trong một hệ thống phức tạp, nơi sự cạnh tranh và hợp tác cùng tồn tại.
Xây Dựng Tinh Thần Dân Tộc Việt Nam Vững Mạnh
Đối với Việt Nam, chủ nghĩa dân tộc luôn là một động lực mạnh mẽ, gắn liền với quá trình dựng nước và giữ nước. Để Việt Nam tiếp tục vững bước trên con đường phát triển, việc xây dựng một tinh thần dân tộc mạnh mẽ, tích cực là điều vô cùng cần thiết. Điều này không có nghĩa là khép kín hay bài ngoại, mà là phát huy tối đa nội lực, giữ vững bản sắc, đồng thời mở rộng hợp tác trên tinh thần bình đẳng và tôn trọng lẫn nhau. Một quốc gia vững mạnh bắt nguồn từ ý thức hệ vững chắc và sự đoàn kết dân tộc bền chặt.
Giáo dục lịch sử dân tộc, văn hóa dân tộc là nền tảng để thế hệ trẻ hiểu, trân trọng và tự hào về Tổ quốc Việt Nam. Xây dựng hình ảnh Việt Nam nhân văn, thân thiện và trách nhiệm trên trường quốc tế là cách khẳng định chủ quyền quốc gia trong bối cảnh hội nhập. Đồng thời, cần nâng cao ý thức cảnh giác trước các luận điệu xuyên tạc và chủ nghĩa dân tộc cực đoan, bảo vệ nền tảng tư tưởng Hồ Chí Minh đã định hình nên một chủ nghĩa dân tộc chân chính.
Khuyến khích sự đóng góp của mọi công dân vào sự phát triển bền vững của Việt Nam
Thúc đẩy ý thức trách nhiệm công dân và tham gia tích cực vào công cuộc xây dựng đất nước là cần thiết để hiện thực hóa khát vọng phát triển. Đề cao những giá trị tốt đẹp của con người Việt Nam, phát huy tinh thần hiếu học, sáng tạo là chìa khóa để tiến lên. Đảm bảo chính sách dân tộc công bằng, tạo điều kiện cho mọi dân tộc cùng phát triển, không để ai bị bỏ lại phía sau, từ đó củng cố vững chắc đoàn kết dân tộc.
Chủ nghĩa dân tộc không chỉ là một khái niệm vĩ mô, mà còn hiện hữu trong từng hành động, suy nghĩ của mỗi người. Việc hiểu đúng, phát huy mặt tích cực và cảnh giác với mặt tiêu cực của nó chính là chìa khóa để xây dựng một tương lai thịnh vượng, văn minh và bền vững cho mỗi quốc gia trong một thế giới đầy biến động. Từ các cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc trong quá khứ đến những xung đột địa chính trị hiện đại như ở Ukraine, chủ nghĩa dân tộc vẫn luôn là một yếu tố định hình vận mệnh.